Superman (2025) là một khởi đầu đầy tham vọng cho vũ trụ DC điện ảnh mới, nhưng lại sa lầy trong cốt truyện rối rắm, nhân vật dàn trải và thiếu cảm xúc kết nối với khán giả. Dù vẫn giữ được tinh thần lạc quan của Superman, bộ phim chưa đủ sức thuyết phục trong bối cảnh khán giả đang mệt mỏi với dòng phim siêu anh hùng.

Ảnh: Superman
Bộ phim Superman (2025) của James Gunn đứng trước một thử thách lớn chưa từng có: Không chỉ tái hiện biểu tượng siêu anh hùng mang tính biểu tượng nhất lịch sử điện ảnh, mà còn phải gánh vác trách nhiệm khởi động cả một vũ trụ DC mới.
Người hâm mộ khao khát một hình ảnh Superman đầy hy vọng và nhân văn hơn – điều mà chính đạo diễn James Gunn cũng đã hứa hẹn. Hơn thế nữa, vì DCU đã có màn ra mắt nhẹ qua series hoạt hình Creature Commandos, khiến khán giả lại càng mong đợi hơn ở một thế giới DC đầy đủ các nhân vật quen thuộc, đang cùng tồn tại, va chạm và chiến đấu.

Ảnh: Superman
Dẫu vậy, để cảm nhận trọn vẹn thành quả này, người xem phải vượt qua một kịch bản rối rắm bậc nhất trong sự nghiệp của James Gunn. Câu chuyện của Superman (2025) lao thẳng vào trung tâm một vũ trụ đã bùng nổ, nơi các siêu anh hùng – ác nhân đã chiến đấu suốt nhiều năm.
Cách tiếp cận táo bạo, nhưng đôi khi cũng khiến khán giả lạc lối và phân cực. Với những người kỳ vọng một bước sự hồi sinh đúng nghĩa, bộ phim mang lại một cú hích cần thiết, nhưng với những ai mong muốn một bước ngoặt đột phá, Superman lại gợi nhắc tới sự cạn kiệt ý tưởng đang bủa vây dòng phim siêu anh hùng hiện nay.
Review phim Superman (2025): Một khởi đầu rối ren

Ảnh: Superman
Thay vì đưa người xem quay lại với cốt lõi của Superman – một câu bé đến từ hành tinh diệt vong, lớn lên tại Kansas và đấu tranh cho công lý – James Gunn đã lựa chọn mở màn bằng một loạt đoạn giới thiệu bằng chữ, giải thích rằng các siêu nhân (metahuman) đã tồn tại suốt 300 năm.
Kal-El (David Corenswet) rơi xuống Kansas 30 năm trước, và chỉ mới hoạt động công khai với danh nghĩa Superman được 3 năm. Người xem gặp anh khi đang vật lộn với thất bại đầu tiên trong sự nghiệp chống tội phạm. Một khởi đầu như thể khán giả đang lật trang đầu tiên của một bộ truyện tranh DC do cây bút mới tiếp quản. Superman ngay lâp tức bị cuốn vào cuộc chiến giữa hai quốc gia hư cấu: Boravia và Jarhanpur. Với bối cảnh chính trị được xây dựng lưng chừng, thậm chí người xem có thể liên tưởng đến sự ẩn dụ cho Nga và Ukraine, nhưng lại không được đẩy đến cùng.

Ảnh: @KeiziTV
Chính nhịp độ quá nhanh này vô tình trở thành con dao hai lưỡi. Khi Clark Kent (David Corenswet) và Lois Lane (Rachel Brosnahan) đã yêu nhau, Lex Luthor (Nicholas Hoult) – nhân vật phản diện đã hình thành sẵn âm mưu. Tất cả đều đã được “thiết lập” ngoài màn ảnh, khiến người xem khó lòng nắm bắt được nếu không đọc kỹ đoạn giới thiệu ở đầu phim.
Cách tiếp cận này có thể sáng tạo và hiệu quả nếu cốt truyện mạch lạc, nhưng đáng tiếc thay, bộ phim lại như các mảnh ghắp chắp nối – các phân đoạn ngắt quảng, thiếu kết nối, tất cả xoay quanh kế hoạch ngày càng phức tạp của Lex Luthor nhằm hạ bệ Superman.

Ảnh: @KeiziTV
Trong hành trình đó, người xem gặp hàng loạt nhân vật DC khác như Mister Terrific, Green Lantern/Guy Gardner, Hawkgirl, Metamorpho, cùng những gương mặt quen thuộc như Jimmy Olsen. Tuy nhiên, sự xuất hiện của các nhân vật này phần lớn như để chứng minh rằng DCU đang hoạt động, chứ không thật sự thúc đẩy cốt truyện. Việc tham lam nhiều nhân vật cũng làm mối quan hệ giữa Superman – Lois – Lex, thiếu thời lượng để phát triển.

Nhân vật Mister Terrific. Ảnh: Superman
Dù đạo diễn James Gunn từng thành công với hàng loạt nhân vật trong Guardians of the Galaxy, nhưng lần này, ông không tìm được chất kết dính cảm xúc, khiến người xem quan tâm đến nhân vật. Những phân cảnh cao trào cuối phim cũng rơi vào mô-típ quen thuộc: một cuộc đại chiến thành phố với tòa nhà sụp đổ, ánh sáng chói lóa, âm thanh ầm ĩ – những điều đã quá nhàm chán trong dòng phim siêu anh hùng.
Dàn diễn viên chủ lực: Cứu tinh của bộ phim

Ảnh: @KeiziTV
David Corenswet, từng ghi dấu với The Politician, Hollywood và Pearl, trở thành Superman mới của thời đại. Anh mang đến một anh hùng thép mạnh mẽ nhưng chân thành, hội tụ đủ nét hài hước, uy lực và cảm xúc con người.
Khi sánh đôi cùng Rachel Brosnahan, một Lois Lane thông minh và sắc sảo, bộ đôi tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ. Đáng tiếc rằng cả hai không có đủ thời lượng để phát triển trọn vẹn chuyện tình vốn là “xương sống” của phim.
Về phía phản diện, Nicholas Hoult vào vai Lex Luthor điên loạn và lôi cuốn, khác hẳn phiên bản gây tranh cãi của Jesse Eisenberg trong Batman đại chiến Superman: Dawn of Justice (2016). Nicholas Hoult hóa thân thành một “Elon Musk phiên bản tối thượng” – quyến rũ, thủ đoạn và nguy hiểm. Dù đôi lúc bị đẩy vào hướng hoạt hình hóa, màn trình diễn của ngôi sao người Anh vẫn là điểm sáng, cần được tiếp tục khai thác trong tương lai.

Ảnh: @KeiziTV
James Gunn vẫn thực sự hiểu Superman là ai
Review phim Superman (2025) không quá lạc quan, nhưng cũng không hoàn toàn là một thất bại. James Gunn vẫn hiểu Superman đại diện cho điều gì. Bộ phim mang hình ảnh rực rỡ, giàu màu sắc, phù hợp với tinh thần lạc quan của Superman. Dẫu CGI đôi lúc còn gượng gạo, một điều khó tránh khi nhân vật chính bay với tốc độ siêu thanh và bắn tia laser từ mắt.
Quan trọng hơn, bộ phim vẫn truyền tải được niềm tin cá nhân, quyền tự do và lựa chọn không bị định nghĩa bởi bất cứ ai ngoài chính ta – một thông điệp nhân văn được James Gunn dẫn dắt thành công. Superman (2025) cũng mang đến siêu cún Krypto đáng yêu, hồi sinh các nhân vật hạng B như Mister Terrific…Và dù tương lai DCU có thành công hay không, đây vẫn là một bộ phim không quá tệ để giải trí.

Ảnh: @KeiziTV