
Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Trải qua bao hiểm nguy, nước mắt và hy sinh, câu chuyện tình đầy bi tráng giữa Thẩm Tại Dã và Khương Đào Hoa khép lại trong các tập cuối Đào Hoa Ánh Giang Sơn với những khung hình ngập tràn cảm xúc. Người vì yêu mà uống độc, kẻ vì tình mà sẵn sàng đánh đổi mạng sống để thắp lên hy vọng.
Reivew phim Đào Hoa Ánh Giang Sơn càng về cuối càng đẩy cảm xúc lên đến cao trào

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Chặng cuối của Đào Hoa Ánh Giang Sơn là chuỗi những nút thắt được mở bằng máu, nước mắt và cả hy sinh. Càng theo dõi, khán giả càng bị cuốn vào mạch phim dồn dập, nơi từng bước đi của nhân vật đều mang theo trọng lượng sinh tử.
Thẩm Tại Dã (Lưu Học Nghĩa) thể hiện rõ tình cảm dành cho Khương Đào Hoa (Mạnh Tử Nghĩa) bằng hành động chẳng ngại nguy hiểm để bảo vệ nàng, từ việc liều mình thử độc đến lao vào biển lửa giành lấy Huỳnh Hoặc. Tình yêu của họ không phải lời thề hoa mỹ, mà là sự đồng cam cộng khổ, là khoảnh khắc luôn kề vai sát cánh bên nhau để chống lại cả số mệnh và quyền lực.
Trong bối cảnh tam điện hạ tạo phản ép vua nhường ngôi, triều chính chao đảo, nguy cơ từ nội loạn và âm mưu cung đình đan xen, Thẩm Tại Dã và Khương Đào Hoa đi từ thế đơn độc trở thành một cặp đôi sóng vai bước qua hiểm nguy, đấu trí giữa ván cờ quyền lực đầy chết chóc.

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Bằng tình yêu kiên định và lòng trung nghĩa không đổi, họ cùng nhau viết lại định mệnh, không chấp nhận bị sắp đặt, không đầu hàng trước cạm bẫy của số phận.
Và chính điều đó đã khiến Đào Hoa Ánh Giang Sơn khép lại bằng một dư vị vừa bi tráng vừa rực rỡ. Mặc dù đoạn giữa của bộ phim có một số đoạn chuyển thể chưa hợp lý, nhưng kết phim thật sự xúc động, xứng đáng trở thành một trong những bộ cổ trang đáng nhớ nhất mùa hè này.
Các diễn biến dẫn đến kết cục phim Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Chân tướng hé lộ, sự thật về Giáng Đào Đan khiến tất cả sụp đổ

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Ở hồi cuối phim Đào Hoa Ánh Giang Sơn, quốc sư Thiên Mặc Trần (người từng nhận ân điển của Ha Lan vương hậu) giao cho Khương Đào Hoa di chiếu truyền ngôi mà hắn đã bắt tiên vương để lại cho Trường Quyết. Nhưng món bảo vật này không đến dễ dàng. Để có được nó, nàng buộc phải lựa chọn: cứu một mạng người hay giữ lấy di chiếu?
Lúc phân vân, lời dạy năm xưa của sư phụ văng vẳng bên tai nàng: “Muốn lấy được thì phải cho đi trước đã. Bên dưới mồi thơm chắc chắn có nguy hiểm.” Một lần nữa, Khương Đào Hoa phải bước qua bài học cay đắng về cái giá của quyền lực và chính nghĩa. Nhưng bất ngờ thay, người phụ nữ mà quốc sư bắt lại chính là đại phu dùng độc Mai Linh, người làm ra Giáng Đào Đan cho Lữ hậu.

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Quốc sư thừa nhận mọi điều ông làm đều xuất phát từ ý nguyện bảo vệ nàng và em trai. Hắn chưa bao giờ ở phe Lữ hậu. Mọi điều hắn làm đều là kế hoãn binh, bất đắc dĩ và khiến hắn hổ thẹn. Trắng đên đúng sai đều không bằng sống sót. Muốn trả thù, trước tiên, họ phải sống sót.
Nhưng Giáng Đào Đan, loại thuốc độc “từng cứu nàng” để có thể yên ấm đi hoà thân, lại không hề có cách giải dược tận gốc. Cả Thẩm Tại Dã và Khương Đào Hoa đều bàng hoàng, một người nhận ra sự sống của mình chỉ còn đếm ngược từng ngày, một người lập tức lựa chọn hy sinh bản thân để thử độc, mong giữ lại chút hy vọng cuối cùng cho người mình yêu.

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Thẩm Tại Dã nói: “Đào Hoa là phu nhân của tại hạ, là người quan trọng nhất đời ta. Ta bằng lòng thử độc.” Một lời thề định mệnh, mở đầu cho chuỗi bi kịch sau cùng. Chỉ cần liên quan đến Đào Hoa, đối với hắn, mọi thứ đều đáng đánh đổi.
Cuộc đối đầu cuối cùng với Lữ Hậu

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Sau khi Thẩm Tại Dã nôn ra máu vì trúng độc, Khương Đào Hoa đau đớn tột cùng, quyết định dồn hết sức lực để đưa Lữ hậu vào tròng. Cả hai dàn dựng cuộc đối đầu cuối cùng, ép Lữ hậu giao ra giải dược.
Nhưng kẻ phản diện điên loạn không còn đường lui. Lữ hậu cười lớn giữa biển lửa, tuyên bố dù có chết cũng sẽ kéo Khương Đào Hoa theo cùng. Bà ta phóng hỏa, thiêu từng đoá Huỳnh Hoặc một. Loài hoa quý hiếm, khó sinh tồn và là cơ hội giải độc cứ thế mà mất đi.

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Một chút nhiệm màu cuối cùng
Trong tình thế tuyệt vọng, Khương Đào Hoa phát độc, nôn ra máu. Thẩm Tại Dã bất chấp hiểm nguy lao vào biển lửa, giành lại một cây Huỳnh Hoặc duy nhất. Hành động của chàng, dù có phải trả giá bằng mạng sống, đã níu lại một tia sáng mong manh.
Cây Huỳnh Hoặc chỉ đủ điều chế hai bát thuốc, bên ít bên nhiều,, không thể cứu cả hai. Thẩm Tại Dã không chút do dự để lại phần lớn thuốc cho Khương Đào Hoa. Chàng nhanh chóng rơi vào hôn mê sâu vì độc tố tích tụ từ những lần thử thuốc trước kích phát. Đã thử nhiều chủng loại, độc tố hỗn loạn khiến sự sống của chàng chỉ còn được kéo dài bằng thuốc, duy trì được thêm ngày nào hay ngày đó.

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
May mắn thay, Thẩm Tại Dã còn hạt giống hoa Huỳnh Hoặc. Tuy nhiên, điều kiện sinh trưởng đoá hoa này rất khắc nghiệt, cần mọc ở hang cát sâu trong sa mạc, lượng nước và chất lượng cát trong đất đều sẽ ảnh hưởng tới việc sinh trưởng của nó. Hơn nữa, nó có tính âm và tính hàn cực mạnh, nếu không có ánh trăng nuôi dưỡng, rất khó nở hoa.
Trong cơn tuyệt vọng, Khương Đào Hoa chỉ biết cầu khấn thần linh, kỳ vọng vào một phép màu: “Hôm nay con chỉ xin mượn ba phần ánh trăng để Huỳnh Hoặc sinh sôi nảy nở. Tín nữ Đào Hoa đời này nguyện làm ngọn đuốc thắp sáng đèn trường thọ cho Thẩm Tại Dã, để chàng bình an tới già, để chàng không vướng lo âu.” Nàng nguyện đánh đổi chính mình, chỉ cần chàng được sống. Nhưng độc đã thấm sâu vào lục phủ ngũ tạng chàng, dù có giải dược thì cũng chẳng biết khi nào Thẩm Tại Dã mới tỉnh dậy.
Không để khán giả phải thót tim vì một cái kết bất hạnh, cuối cùng Thẩm Tại Dã cũng mở mắt trong một buổi sáng mùa xuân khi vườn đào nở rộ. Cả hai ôm chầm lấy nhau trong lặng lẽ, không cần nói lời nào. Tình yêu ấy, dù bị thử thách bởi âm mưu, độc dược và thời gian, cuối cùng cũng đã tìm thấy hồi kết của riêng mình.
Review phim Đào Hoa Ánh Giang Sơn phải khen ngợi sự cải biên nhân văn ở những tập cuối

Ảnh: Weibo Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Tình yêu trong Đào Hoa Ánh Giang Sơn kể câu chuyện hy sinh, chờ đợi và cứu rỗi. Một ngọn đèn trường mệnh được thắp lên giữa đêm đen không phải để soi sáng đường, mà để giữ lại người. Đây có lẽ là điểm cải biên nhân văn nhất mà khán giả chờ đợi.
Bộ phim đã mang đến một cái kết hoàn hảo, bởi vì theo nguyên tác, Trường Quyết cũng bị ép uống thuốc độc mà chết. Đào Hoa truyền độc sang con sau khi sinh nở, rồi sư phụ của nàng phải mất ba năm mang con đến Miêu Cương tìm thuốc giải, ngâm tron nước thuốc cỏ vạn linh để giữ mạng.
Trong nguyên tác cũng không đề cập về việc có thuốc trị tận gốc cho độc dược. Do đó phim mới có thể phóng tay cải biên. Bởi vì dù sao, một cái kết viên mãn cũng làm thoả lòng mong đợi nhất. Thẩm Tại Dã và Khương Đào Hoa đã quá khổ sở rồi nên họ xứng đáng được hạnh phúc ở đoạn cuối.
Đào Hoa Ánh Giang Sơn và Thư Quyển Nhất Mộng là bộ đôi kỳ phùng địch thủ thành công nhất mùa hè
Đào Hoa Ánh Giang Sơn chính thức lên sóng trước Thư Quyển Nhất Mộng một ngày, nhưng cả hai lại chọn cùng nhau khép lại bằng chặng fast track vào đúng buổi tối định mệnh ngày 11/7. Một cuộc trùng hợp đáng nhớ khi hai bộ cổ trang nổi bật nhất màn ảnh Hoa ngữ tháng 7/2025 kết thúc cùng lúc, để lại cho khán giả hai dư vị hoàn toàn khác biệt
Nếu Thư Quyển Nhất Mộng là cuộc chơi mang màu sắc tác giả, nơi biên kịch trao quyền cho người xem được tự do suy đoán, tô vẽ đoạn kết theo cách của riêng mình thì Đào Hoa Ánh Giang Sơn lại đi theo hướng ngược lại: đầy tính dẫn dắt, có chiều sâu nội tâm, và thấm đẫm dư âm của số phận, sự hy sinh và tình yêu thủy chung.
Thư Quyển Nhất Mộng để lại cho khán giả cảm giác mơ hồ, đan xen giữa niềm vui lẫn nỗi buồn như một cuốn sách bỏ ngỏ, tùy mỗi người hiểu theo cách riêng. Trong khi đó, Đào Hoa Ánh Giang Sơn lại khép lại như một bản giao hưởng cảm xúc được viết đến nốt cuối cùng, nơi từng nhân vật đều được định vị rõ ràng giữa yêu hận, sống chết, phản bội và bảo vệ. Giữa dòng xoáy mưu quyền, bộ phim không chỉ kể một câu chuyện tình yêu, mà còn dựng nên bi kịch của thời cuộc và sức mạnh của lòng tin. Một tình yêu mãnh liệt vượt qua mọi khó khăn, thậm chí là không sợ cái chết vì người thương.
Hai bộ phim, hai sắc thái, hai cách kể, nhưng đều tạo nên dấu chấm câu đáng nhớ. Không cần tranh cao thấp, vì thực sự, mỗi phim đều quá hay, quá đã. Đó là một đêm kết thúc khiến người xem rơi vào khoảng lặng, vừa thoả mãn, vừa tiếc nuối. Một mùa phim cổ trang Hoa ngữ đáng nhớ đã khép lại bằng hai cái kết không thể tuyệt vời hơn.